Anh ta hỏi: Ông ở đây có nướcuống không bán cho tôi. bao nhiêu tiền cũng được.
Ông chủ đáp: Ta chỉ bán comle,cà vạt không bán nước. Anh đi nơi khác đi.Ta ko bán đâu.
Anh ta nài nỉ,anh ta trả cho ông chủ bán comle,cà vạt rất nhiều tiền nhưng ông chủ ko chấp nhận, và cũng chẳng thèm để ý tới anh ta.
Anh ta lại đi chỗ khác để tìm nguồn nước và tìm cách thoát khỏi sa mạc này,đi mãi,đi mãi đi rất xa, cổ họng anh ta khi đó dường như đã khô cằn, anh ta đã rất mệt,hầu như anh đã hoàn toàn kiệt sức. Bỗng nhiên anh thấy được 1 cửa hàng nước, Anh đi tới .
Anh ta nói với chủ quán: May quá cuối cùng cũng gặp được 1 cửa hàng nước. tôi đang rất khát. ông bán nước cho tôi đi.
Chủ Quán Nói: Quy định ở quán tôi là chỉ bán nước cho những người mặc comle,cà vạt. Ngoài ra không bán cho ai hết.Kể cả anh có sắp chết đi chăng nữa.
Khi đó anh ta đã thực sự bị sốc, anh ta ko biết phải làm sao. Anh ta ko thể nghĩ tới rằng muốn mua nước phải có comle,cà vạt. Mà bây giờ nếu quay lại mua thì không kịp nữa. Kiểu gì trên đường trở lại anh ta sẽ chết. Anh ta đã Gục ngã như thế.
Có những thứ trong cuộc sống bạn đã trải qua và cảm thấy nó vô ích, nhưng hãy tin rằng bất cứ việc gì xảy đến với ta đều sẽ có lúc ta cần tới nó
About
Tags
Popular
0 comments:
Post a Comment